Tưởng cũng nên nhắc lại biến cố năm 2012, do ảnh hưởng của cơn bão số 8 ngày 28/10/2012, ngôi thánh đường đã bị hư hại nặng, không đủ an toàn để Cha xứ và cộng đoàn hiệp dâng thánh lễ hàng ngày. Mọi người đã tích cực cầu nguyện, đồng tâm, hiệp sức, bắt tay vào việc đại tu ngôi thánh đường. Nhưng giờ đây, tôi thấy trước mắt tôi một ngôi thánh đường với hai hàng cột gỗ to cao hơn chục mét, cùng những bộ vì, hoành, long cốt cũng bằng gỗ vững chắc và khuôn viên khang trang đẹp đẽ đang sắp được hoàn thiện. Tất cả là nhờ có Ơn Chúa, sự giúp đỡ của ân nhân xa gần, cùng sự vượt lên muôn vàn khó khăn, gian lao của Cha xứ và bà con. Giờ đây, tôi cũng như cộng đoàn giáo xứ vui mừng biết bao vì đã được tụ họp nơi đây tham dự thánh lễ và tôn vinh Chúa mỗi ngày.
Nhìn Cha xứ và cộng đoàn, tôi thật hạnh phúc và hãnh diện. Tôi liên tưởng tới tinh thần của Đức Giáo Hoàng Phanxicô – Ngài luôn đổi mới Giáo hội – Ngài muốn xây dựng một Giáo Hội “đi ra”. Có thể nói: Tích Tín – nơi đây Chúa Thánh Thần cũng luôn thổi làn gió mới.
Người Tích Tín